CÂU CHUYỆN VỀ 1 CHÀNG KHỜ...!
Monday, July 20, 2015
Nó đâu biết làm gì đâu ngoài việc mỗi ngày cứ online rồi lại tìm bạn để chat chít cho đỡ buồn , thằng đó là như vậy đấy , nó khờ nhất trong xóm này mà - Tụi con nít trong xóm đang nói về Thiện , một anh chàng hiền lành và nhút nhát nhất trong xóm Đại Ca ở cái tỉnh Phú Gia này vậy . Thiện là một người rất ư từ tốn, thích giúp đỡ người khác và mang tiếng cười lại cho nhiều người đang ở trong những hoàn cảnh éo le và đau khổ , bởi anh có cái tài nói chuyện rất có duyên và lại biết tạo cảm hứng thú vị cho những người đang nghe anh nói , nên anh rất được ngưỡng mộ trong cái xóm Đại Ca nhỏ bé này .
Một hôm , Thiện đang online và làm quen được một cô gái nói chuyện rất dễ thương và anh cảm thấy là rất hợp với mình , nói chuyện chỉ một hồi sau , quả thật , trái tim anh đã loạn nhịp hẳn lên vì cô gái ấy , anh chẳng biết phải giải thích như thế nào ngoài việc anh phải chấp nhận một sự thật rằng anh đã thích cô ta rồi . Thế là từ hôm đó , ngày nào anh cũng online để đợi nàng và được nói chuyện với nàng , anh cảm thấy cảm xúc trong anh dường như nóng dần lên và lan tỏa đi nhiều nơi khác vậy , anh nghĩ mình và cô ấy có lẽ là một duyên phận được trời định , và phía bên kia , cô gái ấy cũng trả lời với anh rằng cô ấy rất mến anh , rất yêu anh nhiều hơn những vì sao trên trời vậy , câu nói đó , những lời lẽ ngọt ngào đó đã khiến anh mê mẩn cô ta và anh rất mong một ngày nào đó , anh được gặp mặt người mà mình yêu mến , được che chở và bảo vệ cho người đó như những gì mà hằng đêm anh về nhà dệt mộng thêu hoa , anh với cô ta sẽ cùng sống trong 1 túp lều nhỏ và có những đứa con xinh , anh và cô ta sẽ cùng nhau bán thuốc cho người bệnh, giúp đỡ người già neo đơn... , vui vẻ và hạnh phúc sống qua những ngày tháng gian nan và cực nhọc cùng những đứa con thơ , hai người mỗi tối sẽ quây quần bên nhau , cha thì ngồi kể chuyện cho con nghe về những vị anh hùng , thánh nhân , bậc minh đức để các con noi gương theo họ mà học hỏi , còn mẹ thì hát ru con bằng những lời ca ngọt ngào và êm dịu , như tiếng suối chảy trong rừng vắng ....anh nằm , anh nghĩ , và anh kéo những ước mơ đó vào trong những giấc mơ của mình mỗi đêm.
Một ngày mưa , anh cũng vội vã dầm mưa mà đến bên tiệm net để mong chờ gặp cô gái trong mơ của mình , thế là chính hôm đó ,anh đã xin được số điện thoại của cô ta , từ đó hai người cứ quấn quýt bên nhau , thỉnh thoảng lại tuôn ra những tràng cười vu vơ khi anh đọc những dòng tin nhắn từ cô gái . Và cô gái đã nhắn với anh rằng anh sẽ là người duy nhất mà cô ấy yêu , là người cuối cùng trong cuộc đời cô ấy , là người cô ấy yêu nhất trên thế gian này..rằng cô ấy không quan trọng việc anh là con người như thế nào dù anh đã nói với cô ta rằng anh là một thằng nghèo nàn và xấu xí , lại bệnh tật và ngu si , nhưng cô ấy vẫn chấp nhận anh dù anh là người như thế nào đi chăng nữa. Tim Thiện đã nhảy tưng lên và đỏ hỏn như hòn than khi anh đọc thấy những dòng tin nhắn ấy , anh đã khác trước rất nhiều , anh đã biết quan tâm cô ấy , anh đã biết lo lắng, chăm sóc và bảo vệ cho cô ấy và anh đã biết yêu cô gái dễ thương ấy mất rồi....Thiện ôm điện thoại vào lòng , ngập tràn niềm hạnh phúc....
Một ngày nắng , anh nhắn tin cho cô ta và bỗng nhiên cô ta nhắn lại anh một tin nhắn rất khác thường : " Anh mà còn làm phiền tôi nữa , mối quan hệ giữa tôi và anh sẽ chấm dứt " . Tính Thiện vốn dĩ cứng đầu , anh không chịu thua cô gái ấy và anh đã nhắn thêm một tin nhắn nữa đến cô gái ấy thì anh nhận được một câu nói rất phũ phàng : " Kể từ nay trở đi , mối quan hệ giữa tôi và anh sẽ chấm dứt !" Anh đã hỏi cô ấy tại sao thì cô ấy trả lời rằng : " Anh nghĩ anh là người như thế nào mà anh đòi hỏi tình yêu ở tôi ? Anh quá nghèo , còn tôi , tôi quá giàu có , tôi có thể giết anh mà không có tội đấy anh hiểu không ? Anh quá xấu xí và khờ khạo , anh tin những gì tôi nói sao hả thằng bệnh tật đầy mình kia ? Anh nghĩ anh là ai mà dám đòi hỏi tình yêu của tôi dành cho anh ? Tất cả những ngày tháng qua chỉ là đùa giỡn mà thôi , với tôi mà nói , anh chỉ là công cụ để tôi xả stress , còn bây giờ , tôi có nhiều việc phải làm hơn là ngồi đây mà luyên thuyên các dòng tin nhắn sến như hến với anh đấy , thôi nhé ! Tạm biệt nhé ! Đừng bao giờ liên lạc với tôi nữa nhé ! Thằng khờ ạ !" Thiện như một tảng băng đã bị đông cứng lâu năm sau khi đọc xong dòng tin nhắn đó , anh có cố gọi lại và nhắn đi bao nhiêu lần đi chăng nữa , tín hiệu anh nhận lại chỉ là sự im lặng đáng sợ đến nỗi vô tình của đối phương nữ bên kia đầu dây. Thiện suy sụp từ đó vậy....
Anh đã không còn như trước nữa , sau này , anh đã không có thói quen tin vào bất kì điều gì những người con gái nói với anh và hứa hẹn với anh nữa rồi , bởi lẽ anh quả thật là một kẻ khờ khạo thật nhưng anh chỉ cho phép mình được phép khờ một lần thôi chứ không bao giờ được tái phạm nữa , sau này , anh nhận ra rất nhiều thứ trên đời , và chúng rất phũ phàng nhưng lại là sự thật anh phải chấp nhận , đó là nếu cái gì có thể nói ra bằng lời được thì cái đó không phải sự thật hoàn toàn , mà đó chỉ là 1 khía cạnh của 1 cái gì đó tượng trưng cho sự thật mà thôi , và anh đã học cách nghi ngờ rằng nếu cái gì đó mà có thể nói ra bằng lời được thì cũng chính cái đó có thể dùng lời nói mà dập tắt và phủ nhận nó được vậy . Ví như nếu có người dùng lửa để sưởi ấm bạn thì cũng chính người đó có khả năng dùng lửa để thiêu sống bạn được vậy . Và nữa , rằng nếu cái gì có thể thấy được , nghe được , thì hãy coi chừng , vì chúng cũng chỉ là một phần nào đó để biểu lộ một sự thật mà thôi chứ không phải hoàn toàn là sự thật , biết đâu từ nó đến sự thật ta còn phải bước qua một sự giả dối lớn lao trên đoạn đường mà ta không hề hay biết vậy . Ví như có người đào một cái hố thật lớn ở giữa đường rồi dùng rơm che đậy nó thật kín kẽ , khó người nhận ra , và người đó chỉ cho bạn thấy phía bên kia cái hố là một tòa nhà rực rỡ , thế là bạn chạy tới mà không hề biết mình đã mắc bẫy họ và rơi xuống hố trước khi đến được bờ bên kia để thấy tòa nhà đẹp đẽ kia vậy. Đời là những bức bình phong giả dối , xây dựng trên những cái giả tạm , vậy nên , Thiện tự nguyện rằng nếu anh không lo được cho bản thân và gia đình , anh sẽ không bao giờ nghĩ đến cái gì khác xa xôi , anh đã trở nên lạnh lùng như thế đấy , Anh đã khờ như thế đấy để rồi không còn dại nữa trên con đường sau này của cuộc sống .
Một hôm , Thiện đang online và làm quen được một cô gái nói chuyện rất dễ thương và anh cảm thấy là rất hợp với mình , nói chuyện chỉ một hồi sau , quả thật , trái tim anh đã loạn nhịp hẳn lên vì cô gái ấy , anh chẳng biết phải giải thích như thế nào ngoài việc anh phải chấp nhận một sự thật rằng anh đã thích cô ta rồi . Thế là từ hôm đó , ngày nào anh cũng online để đợi nàng và được nói chuyện với nàng , anh cảm thấy cảm xúc trong anh dường như nóng dần lên và lan tỏa đi nhiều nơi khác vậy , anh nghĩ mình và cô ấy có lẽ là một duyên phận được trời định , và phía bên kia , cô gái ấy cũng trả lời với anh rằng cô ấy rất mến anh , rất yêu anh nhiều hơn những vì sao trên trời vậy , câu nói đó , những lời lẽ ngọt ngào đó đã khiến anh mê mẩn cô ta và anh rất mong một ngày nào đó , anh được gặp mặt người mà mình yêu mến , được che chở và bảo vệ cho người đó như những gì mà hằng đêm anh về nhà dệt mộng thêu hoa , anh với cô ta sẽ cùng sống trong 1 túp lều nhỏ và có những đứa con xinh , anh và cô ta sẽ cùng nhau bán thuốc cho người bệnh, giúp đỡ người già neo đơn... , vui vẻ và hạnh phúc sống qua những ngày tháng gian nan và cực nhọc cùng những đứa con thơ , hai người mỗi tối sẽ quây quần bên nhau , cha thì ngồi kể chuyện cho con nghe về những vị anh hùng , thánh nhân , bậc minh đức để các con noi gương theo họ mà học hỏi , còn mẹ thì hát ru con bằng những lời ca ngọt ngào và êm dịu , như tiếng suối chảy trong rừng vắng ....anh nằm , anh nghĩ , và anh kéo những ước mơ đó vào trong những giấc mơ của mình mỗi đêm.
Một ngày mưa , anh cũng vội vã dầm mưa mà đến bên tiệm net để mong chờ gặp cô gái trong mơ của mình , thế là chính hôm đó ,anh đã xin được số điện thoại của cô ta , từ đó hai người cứ quấn quýt bên nhau , thỉnh thoảng lại tuôn ra những tràng cười vu vơ khi anh đọc những dòng tin nhắn từ cô gái . Và cô gái đã nhắn với anh rằng anh sẽ là người duy nhất mà cô ấy yêu , là người cuối cùng trong cuộc đời cô ấy , là người cô ấy yêu nhất trên thế gian này..rằng cô ấy không quan trọng việc anh là con người như thế nào dù anh đã nói với cô ta rằng anh là một thằng nghèo nàn và xấu xí , lại bệnh tật và ngu si , nhưng cô ấy vẫn chấp nhận anh dù anh là người như thế nào đi chăng nữa. Tim Thiện đã nhảy tưng lên và đỏ hỏn như hòn than khi anh đọc thấy những dòng tin nhắn ấy , anh đã khác trước rất nhiều , anh đã biết quan tâm cô ấy , anh đã biết lo lắng, chăm sóc và bảo vệ cho cô ấy và anh đã biết yêu cô gái dễ thương ấy mất rồi....Thiện ôm điện thoại vào lòng , ngập tràn niềm hạnh phúc....
Một ngày nắng , anh nhắn tin cho cô ta và bỗng nhiên cô ta nhắn lại anh một tin nhắn rất khác thường : " Anh mà còn làm phiền tôi nữa , mối quan hệ giữa tôi và anh sẽ chấm dứt " . Tính Thiện vốn dĩ cứng đầu , anh không chịu thua cô gái ấy và anh đã nhắn thêm một tin nhắn nữa đến cô gái ấy thì anh nhận được một câu nói rất phũ phàng : " Kể từ nay trở đi , mối quan hệ giữa tôi và anh sẽ chấm dứt !" Anh đã hỏi cô ấy tại sao thì cô ấy trả lời rằng : " Anh nghĩ anh là người như thế nào mà anh đòi hỏi tình yêu ở tôi ? Anh quá nghèo , còn tôi , tôi quá giàu có , tôi có thể giết anh mà không có tội đấy anh hiểu không ? Anh quá xấu xí và khờ khạo , anh tin những gì tôi nói sao hả thằng bệnh tật đầy mình kia ? Anh nghĩ anh là ai mà dám đòi hỏi tình yêu của tôi dành cho anh ? Tất cả những ngày tháng qua chỉ là đùa giỡn mà thôi , với tôi mà nói , anh chỉ là công cụ để tôi xả stress , còn bây giờ , tôi có nhiều việc phải làm hơn là ngồi đây mà luyên thuyên các dòng tin nhắn sến như hến với anh đấy , thôi nhé ! Tạm biệt nhé ! Đừng bao giờ liên lạc với tôi nữa nhé ! Thằng khờ ạ !" Thiện như một tảng băng đã bị đông cứng lâu năm sau khi đọc xong dòng tin nhắn đó , anh có cố gọi lại và nhắn đi bao nhiêu lần đi chăng nữa , tín hiệu anh nhận lại chỉ là sự im lặng đáng sợ đến nỗi vô tình của đối phương nữ bên kia đầu dây. Thiện suy sụp từ đó vậy....
Anh đã không còn như trước nữa , sau này , anh đã không có thói quen tin vào bất kì điều gì những người con gái nói với anh và hứa hẹn với anh nữa rồi , bởi lẽ anh quả thật là một kẻ khờ khạo thật nhưng anh chỉ cho phép mình được phép khờ một lần thôi chứ không bao giờ được tái phạm nữa , sau này , anh nhận ra rất nhiều thứ trên đời , và chúng rất phũ phàng nhưng lại là sự thật anh phải chấp nhận , đó là nếu cái gì có thể nói ra bằng lời được thì cái đó không phải sự thật hoàn toàn , mà đó chỉ là 1 khía cạnh của 1 cái gì đó tượng trưng cho sự thật mà thôi , và anh đã học cách nghi ngờ rằng nếu cái gì đó mà có thể nói ra bằng lời được thì cũng chính cái đó có thể dùng lời nói mà dập tắt và phủ nhận nó được vậy . Ví như nếu có người dùng lửa để sưởi ấm bạn thì cũng chính người đó có khả năng dùng lửa để thiêu sống bạn được vậy . Và nữa , rằng nếu cái gì có thể thấy được , nghe được , thì hãy coi chừng , vì chúng cũng chỉ là một phần nào đó để biểu lộ một sự thật mà thôi chứ không phải hoàn toàn là sự thật , biết đâu từ nó đến sự thật ta còn phải bước qua một sự giả dối lớn lao trên đoạn đường mà ta không hề hay biết vậy . Ví như có người đào một cái hố thật lớn ở giữa đường rồi dùng rơm che đậy nó thật kín kẽ , khó người nhận ra , và người đó chỉ cho bạn thấy phía bên kia cái hố là một tòa nhà rực rỡ , thế là bạn chạy tới mà không hề biết mình đã mắc bẫy họ và rơi xuống hố trước khi đến được bờ bên kia để thấy tòa nhà đẹp đẽ kia vậy. Đời là những bức bình phong giả dối , xây dựng trên những cái giả tạm , vậy nên , Thiện tự nguyện rằng nếu anh không lo được cho bản thân và gia đình , anh sẽ không bao giờ nghĩ đến cái gì khác xa xôi , anh đã trở nên lạnh lùng như thế đấy , Anh đã khờ như thế đấy để rồi không còn dại nữa trên con đường sau này của cuộc sống .
Người chia sẻ- Tuấn Thanh
>> TA CÓ GÌ...?
-
https://templatezingvn.blogspot.com/2015/07/cau-chuyen-ve-1-chang-kho.html
Nguoichiase.com cám ơn bạn đã quan tâm và rất vui vì bài viết đã đem lại thông tin hữu ích cho bạn.
All comments [ 0 ]
Your comments